Sửa đổi về giới hạn chi phí lãi vay theo Nghị Định 20/2017
Vào tháng 6 năm 2020, Chính Phủ ban hành Nghị Định 68/2020 sửa đổi các quy tắc về giới hạn chi phí lãi vay theo Nghị Định 20/2017. Theo Nghị Định 20/2017, tổng chi phí lãi vay được khấu trừ khi tính thuế thu nhập doanh nghiệp của một công ty không được vượt quá 20% EBITDA của công ty đó. Hạn chế này đã tạo nên một làn sóng phản đối từ các doanh nghiệp Việt Nam bởi mục đích của Nghị Định 20/2017 là để điều chỉnh số thuế phát sinh từ các giao dịch liên kết mà không phải là để điều chỉnh chung về thuế thu nhập doanh nghiệp. Ngoài ra, Luật Thuế Thu Nhập Doanh Nghiệp không quy định về hạn chế chi phí lãi vay.
Để giải quyết một số khiếu nại về Nghị Định 20/2017, Nghị Định 68/2020 đưa ra các sửa đổi sau, trong số những sửa đổi khác:
· Chi phí lãi vay bị hạn chế được dựa trên tổng chi phí lãi vay thuần. Điều này có nghĩa là một công ty được phép khấu trừ thu nhập từ lãi vay khỏi tổng chi phí lãi vay trước khi tính hạn chế chi phí lãi vay.
· Giới hạn được tăng từ 20% lên 30%.
· Nghị Định 68/2020 cho phép một công ty được chuyển tiếp phần chi phí lãi vay không được trừ trong vòng năm năm.
Tất cả các thay đổi trên là phù hợp với các quy định về giới hạn khấu trừ chi phí lãi vay của các hệ thống luật pháp khác như các hệ thống luật pháp của Mỹ hay EU. Tuy nhiên, Nghị Định 68/2020 vẫn không đưa ra được giải thích hợp lý về việc quy định giới hạn chi phí lãi vay khi không có thẩm quyền rõ ràng theo Luật Thuế Thu Nhập Doanh Nghiệp. Nghị Định 68/2020 cũng không cho phép áp dụng giới hạn chi phí lãi vay trên cơ sở hợp nhất để loại trừ chi phí lãi vay giữa các công ty liên kết.
Bài viết được thực hiện bởi Trần Thủy Tiên và biên tập bởi Nguyễn Quang Vũ.